“GIA HỮU NGỌC TẤT HƯNG – NHÂN HỮU NGỌC TẤT THANH”
Ý nghĩa của câu trên là (Gia đình có ngọc trong nhà tất Hưng vượng; người mang ngọc bên mình tất Thành công)
Ngọc (Jade) trong tiếng Hán là gồm chữ Vương và dấu phẩy trên đầu, ngụ ý rằng ‘ngọc’ biểu thị cho sự giàu sang, quyền quý, uy lực và sự trường tồn. Trong văn hóa của người Trung Hoa cổ xưa, thì chỉ những bậc quân vương, những người giàu có mới mang ngọc trong người.
“Jade” là một hòn đá đẹp được hoàng gia cổ đại yêu thích và sử dụng để phân biệt các mối quan hệ xã hội.
Biểu tượng khác nhau giữa các ngọc bội được sử dụng như bộ điều chỉnh các mối quan hệ giữa các cá nhân trong xã hội cổ đại.
Hứa Thận thời Đông Hán trong “Thuyết Văn Giải Tự” nói rằng:
“Ngọc là một thứ đá đẹp, có ngũ đức. Ôn nhuận, nhân từ một phương. Từ vẻ bóng bẩy bên ngoài có thể biết được bên trong, đại nghĩa một phương. Tiếng trong trẻo dễ chịu, vang rất xa, trí huệ một phương. Uốn mà không gãy, dũng khí một phương. Sắc bén mà không hại người, thánh khiết một phương.”
Ngọc được coi là biểu tượng cho sự trong trắng, mỹ hảo, thiện lương, cao quý, vinh hoa. Nho gia vô cùng tôn sùng ngọc, cho rằng ngọc có những phẩm chất quý giá, có thể sánh cùng người quân tử vậy.